Thôi không nói nữa, mấy ngày này ngươi rảnh lúc nào không? Ta phải mời ngươi một bữa!”
Trần Ngôn nghe xong, trong lòng liền hiểu rõ đây là bút tích của Phương Đại Hải lão bản.
Biết mình là bạn học của Hồ liếm cẩu, nên mới lấy lòng gã sao? Hơn nữa… chắc cũng là muốn dò hỏi tính cách và sở thích của mình?
Đây cũng coi như là, một người đắc đạo, gà chó thăng thiên.